Otaku4ever
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Otaku4ever

Welcome to Otaku4ever!!!
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalliPortalli  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Vòng quay định mệnh

Go down 
Tác giảThông điệp
thanhmeovn
o0o.:Hokage:.o0o
o0o.:Hokage:.o0o
thanhmeovn


Tổng số bài gửi : 111
Age : 30
Registration date : 10/07/2007

Character Sheet
Uzumaki Naruto Uzumaki Naruto:
Vòng quay định mệnh Left_bar_bleue500/500Vòng quay định mệnh Empty_bar_bleue  (500/500)
Uchiha Sasuke Uchiha Sasuke:
Vòng quay định mệnh Left_bar_bleue500/500Vòng quay định mệnh Empty_bar_bleue  (500/500)

Vòng quay định mệnh Empty
Bài gửiTiêu đề: Vòng quay định mệnh   Vòng quay định mệnh Icon_minitimeWed Aug 08, 2007 4:04 am

Vòng Quay Định Mệnh

Disclaime:Tất cả là của Clamp-sensie
Author: Sakura_lovely (sakura_Avalon)
Warning:Tình cảm,huyền bí,hận thù,…
Pairing:Sakura,Syaoran,Eriol,Tomoyo…các nhân vật trong CCS&TRC
Summary:Sakura là công chúa của vương quốc xinh đẹp Clow .Sakura có hai người anh trai.Sakura và anh của mình mắc phải một lời nguyền sống chỉ được 20 ngày nữa.Sakura,Tomoyo,Eriol,Syaoran là bạn thân từ nhỏ.SakuraxSyaoran và EriolxTomoyo nhưng Syaoran lại thix Tomoyo.Vậy hai anh em Sakura sẽ xử sự như thế nào?Liệu họ có hoá giải được lời nguyền ấy ko?

Vương triều Clow (Nên đọc để nắm rõ vì fic này hơi rắc rối)
Sakura:Công chúa của vương quốc Clow.Người phải chịu lời nguyền.Thix Syaoran .Cô là người đáng yêu,tốt bụng,dễ thương và xinh xắn. Được mọi người trong vương quốc yêu mến
Eriol: Anh ba của Sakura .Giống như Sakura anh cũng mắc phải lời nguyền ấy.Thix Tomoyo .Là thái tử của vương quốc Clow. Đẹp trai,thông mình,hiền lành đáng yêu^^
Touya:Anh hai của Sakura và Eriol.Là thái tử của vương quốc Clow.Rất đẹp trai,yêu thương em.Tính hay mắc cỡ ,tài giỏi.Anh luôn tìm mọi cách để hoá giải lời nguyền cho hai người em.
Syaoran :Bạn thân từ nhỏ của Sakura ,Eriol và Tomoyo.Là công tử của tể tướng.Thix Tomoyo. Đẹp trai.tài giỏi và dũng cảm
Tomoyo:Bạn thân từ nhỏ của Sakura ,Eriol và Syaoran .Thix Syaoran .Dễ thương ,xinh đẹp,hiền dịu.Là quận chúa của vương quốc Clow
Fujitaka:Quốc vương vương quốc Clow.Rất yêu thương vợ con và mọi người.Tốt bụng,tài giỏi.
Nadeshiko:Hoàng hậu của vương quốc Clow.Xinh đẹp,tốt bụng,hiền dịu
Sonomi:Mẹ của Tomoyo(Hok bik gọi là gì).Xinh đẹp,rất thix Nadeshiko
Clow:Cha của quốc vương(gọi là thái thượng hoàng ah`).Là pháp sư tài ba,ma thuật mạnh nhất trong vương quốc(Đương nhiên^^)
Yukito:Pháp sư của vương quốc Clow. Đẹp trai,dễ thương,tốt bụng.Pháp thuật cũng rất mạnh.Là bạn thân từ nhỏ của thái tử Touya
Kaho:Là thái phi ah`Nói tóm lại là vợ Touya.Xinh đẹp,dịu dàng có chút pháp thuật.
Và còn một số nhân vật khác nữa trong CCS

Chương 1:Sự thật???

Vương quốc Clow!Một vương quốc xinh đẹp nằm cạnh dòng song Tomoeda xinh đẹp, một xứ sở của hoa anh đào.Cung điện Clow tuy ko nguy nga,nhưng sang trọng và tráng lệ của vẻ giản dị.Vương quốc này quanh năm no ấm,sung túc,ko phải đóng thuế nặng nề. Đó là vì họ có một vị quốc vương anh minh,tốt bụng thương hiểu dân.Hôm nay hoàng hôn nhẹ nhàng buông xuống.Màu của hoàng hôn màu của sự u uất,phiền não.Một màu đỏ nhạt pha lẫn những nỗi buồn của ai đó…Từ cửa sổ một căn phòng màu hồng nhẹ nhàng có thể nhìn thấy toàn cảnh đất nước Clow. Đó có thể là nơi đẹp nhất trong lâu đài.Nơi ấy bên cửa sổ trong chiều hoàng hôn ,một cô gái với mái tóc màu nâu nhạt đưa nhẹ đôi mắt màu xanh lục bích vô thần nhìn xa tận chân trời.

Tách…tách…

Thứ gì đó nhè nhẹ rơi xuống từ cô gái,lấp lánh thắm đượm nỗi buồn.Nước mắt…phải…nhè nhẹ lăn dài trên gương mặt xinh đẹp kia. Màu đỏ của hoàng hôn cũng là màu mà cô đang mang theo trong lòng.Trái tim nhói lên…tâm hồn tổn thương…Vi sao…vì sao mà cô gái này lại phải chịu đựng…

-Sakura…-Tiếng gọi cất lên

…………..Im lặng………

-Sakura…Sakura-Vẫn không có tiếng trả lời

-Sakura…-Bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai cô

Trong vô thức Sakura từ từ quay lại.Trước mặt cô một người phụ nữ với mái tóc màu tím huyền ảo,trong chiếc váy màu trắng tuyết, vẫn đôi mắt màu xanh lục bích ấy nhưng ko phải vô hồn mà chứa đựng đầy nỗi lo…Sakura nhìn bà những giọt nước mắt vẫn rơi…Sakura đâu thấy gì..trứơc mắt cô bây giờ là một màu đen của sự thất vọng,bị phản bội nỗi buồn chất chứa.Bàn tay ấy lại nhẹ nhàng vuốt lên mặt cô rồi ôm lấy cô.

-Mẹ xin lỗi…mẹ ko thể bảo vệ cho con nên khiến con phải tổn thương thế này…

Lặng im…ko một tiếng trả lời…Đôi tay nhỏ nhắn của cô ôm lại người phụ nữ ấy…nhè nhàng…nước mắt vẫn rơi…trong vòng tay mẹ hiền…khi nước mắt ngừng rơi…là lúc nỗi buồn được xoa dịu…nhưng tấm lòng vẫn ko ấm…trái tim vẫn rỉ máu…màu hồng???....màu hồng đâu rồi?...tại sao lại ra đi…để lại trong tâm hồn nhỏ bé này…một màu đem u uất…

-Mẹ…-Tiếng nói nhẹ nhàng ngẹn ngào cất lên

-Mẹ xin lỗi,Sakura …

-Mẹ ko có lỗi…Chính vì con đã quá tin…nhưng con…ko hồi hận vì đã tin họ…

-Sakura…

-Đó ko phải là sự thật,phải ko mẹ?-Tiếng nói trong ngẹn ngào

-Sakura…-Lòng bà thắt lại “Tại sao ông trời lại bắt Sakura phại chịu đựng những chuyện này”

Cô lau nước mắt đứng lên…-Mẹ con đến chỗ ông nhé!-Nói rồi Sakura chạy vụt đi.Bà đứng đấy ngắm nhìn cô con gái của mình nước mắt bắt đầu rơi…



-Ông ơi…cháu đến đây…

-Sakura àh…vào đi cháu

-Vâng-Cánh cửa lớn mở ra bên trong một người đang đứng cạnh cây hoa anh đào

-Nơi đây dễ chịu nhất.Hôm nay cháu có chuyện buồn nên đến đây để tâm hồn được giải toả

-Uh.Nơi đây rất thanh tịnh…

-Cháu muốn hỏi ông.Cháu mắc phải lời nguyền phải ko ah?

-Sao cháu lại hỏi thế…?

-Ông nói cho cháu biết đi cháu lớn rồi…

-Phải…Cháu lớn rồi…đây là sự thật mà ta và mọi người đều ko chấp nhận được…

-Ông …

- “Công chúa và hoàng tử thứ hai của vương quốc này

Hai người mang chung một số phận…

Sẽ ko sống quá 16 tuổi

Lời nguyền của ta sẽ ứng nghiệm…”

14 năm qua lời nguyền này dần chìm vào quên lãng…nhưng khi con 15 tuổi nó lại được khơi lên.

-Không quá 16 tuổi…vậy là con 20 ngày nữa…Nhưng anh Eriol cũng bị ah?

-Đúng..chỉ có Touya là ko…

-Ông nói thật chứ…-Tiếng nói của một chàng trai vang lên

Clow và Sakura giật mình quay qua.Trước mắt họ là vị thái tử thứ hai của vương quốc.Anh rất đẹp với đôi mắt xanh hoà cùng mái tóc.

-Anh Eriol…-Sakura cất tiếng

-Eriol cháu đến àh?

-Cháu chỉ vô tình nghe thấy nhưng điều ông vừa nói là sự thật chứ?

-Đúng vậy…-Ông buồn bã trả lời

-Vậy ah…20 ngày nữa…

Eriol nhìn Sakura .Sakura nhìn anh.Hai đôi mắt cùng hoà vào…chứa đựng cùng một nỗi buồn…hai tâm hồn đau khổ…hai trái tim rỉ máu…hai con người sinh ra mang chung một số phận...sẽ chịu chung một nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần...

Hết chương 1
Về Đầu Trang Go down
http://diendanngoquyen.goodbb.net
thanhmeovn
o0o.:Hokage:.o0o
o0o.:Hokage:.o0o
thanhmeovn


Tổng số bài gửi : 111
Age : 30
Registration date : 10/07/2007

Character Sheet
Uzumaki Naruto Uzumaki Naruto:
Vòng quay định mệnh Left_bar_bleue500/500Vòng quay định mệnh Empty_bar_bleue  (500/500)
Uchiha Sasuke Uchiha Sasuke:
Vòng quay định mệnh Left_bar_bleue500/500Vòng quay định mệnh Empty_bar_bleue  (500/500)

Vòng quay định mệnh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Vòng quay định mệnh   Vòng quay định mệnh Icon_minitimeWed Aug 08, 2007 4:05 am

Chương 2:Sự thật???

Sau khi gặp ông,Eriol và Sakura cùng trở về.

-Anh,anh định làm gì trong 20 ngày ngắn ngủi này-Sakura cất giọng

-Anh sẽ giải quyết ổn thoả mọi chuyện để…ko còn vương vấn nữa-Eriol thoáng buồn

-Anh em ko tin đó là sự thật đâu. Syaoran là của em và Tomoyo là của anh.Em ko tin…em..ko tin-Sakura ngẹn ngào khóe mắt cô rưng rưng

Eriol ôm nhẹ Sakura vào lòng-Anh cũng ko tin nhưng…

*Hồi tưởng*

-Tomoyo,tớ đến nè.-Sakura vui vẻ gọi

-Sakura …

-Cậu giới thiệu người cậu thix àh? Đấy là ai có phải anh Eriol ko?

-Sakura nếu tớ nói ra cậu sẽ ko trách tớ chứ?

-Sao lại trách cậu người cậu thix chứ đâu phải là người tớ thix-Cô mỉm cười

-Uh…Sakura

-Ah Syaoran …-Sakura reo lên khi nhìn thấy một chàng trai với đôi mắt màu hổ phách tíên lại

Tomoyo giật mình quay qua…

-Sakura ,Tomoyo ,Syaoran tớ đến rồi

-Anh Eriol

-Uh.Cậu muốn nói chuyện gì Tomoyo ?

-Cậu nói đi Tomoyo người cậu thix là ai?-Sakura háo hức cô đâu bik rằng sự thật ấy sẽ làm cô đau khổ

-Sakura tớ xin lỗi

-Sao lại xin lỗi người cậu thix là anh Eriol phải ko?

-Sakura người tớ thix là…Syaoran

-Hoe???-Sakura ngạc nhiên và pha chút bàng hoàng

-Huh??-Eriol cũng ngạc nhiên ko kém Sakura

-Người tớ thix cũng chính là Tomoyo –Syaoran lên tiếng

-Cậu nói gì Syaoran ? Hai cậu đang đùa tớ phải ko?-Sakura cố gượng hỏi cô đang cố kìm chế cô mong rằng đây chỉ là một lời nói đùa

-Tomoyo cậu nói thật chứ?-Eriol lên tiếng anh cũng như Sakura mong rằng đó chỉ là một lời nói đùa

-Chúng tớ nói thật-Syaoran nói pha chút hối hận

-Tớ xin lỗi cậu Sakura và cậu nữa Eriol …

-Nhưng tớ thix cậu-Sakura và Eriol đồng thanh

-Nhưng chúng tớ thix nhau đã lâu lắm rồi

-Lâu lắm rồi…

-Vậy muh cậu lại ko nói tại sao..tại sao bậy h mới nói-Eriol ko thể kiểm soát được chính mình nữa

-Vậy ra suốt 15 năm qua hai cậu lừa dối tôi và anh Eriol -Giọng nói ngẹn ngào xót xa và đau khổ

-Chúng tớ ko lừa dối…

-Chỉ là ko nói sự thật thôi đúng ko?

-Xin lỗi…-Syaoran và Tomoyo cùng nói trong sự hối hận,hối hận vì đã làm tổn thương hai người bạn rất thân của mình

-Xin lỗi… bây giờ hai từ ấy có thể xoa dịu lại sự phản bội này ah.?-Sakura giận giữ nhưng là cái giận trong đau khổ của tâm hồn

-Thế thì tôi mong hai người sẽ hạnh phúc đấy. Đừng xin lỗi vì nó đã quá muộn rồi.Về thôi Sakura –Anh bước đi vì anh biết rằng đây là sự thật muh chính anh hay Sakura cũng ko thể chống lại hay khó để chấp nhận

-Hai bạn hạnh phúc nhé... Có lẽ sẽ là lần tôi gọi hai người là bạn-Sakura bước theo anh mình cô biết dù làm mọi cách cũng ko thể chia tách họ cô hỉu tính họ vì họ là bạn thân của cô

-Sakura ,Eriol xin lỗi hai người…-Tomoyo và Syaoran nói với theo hy vọng họ nghe thấy.

Đúng Sakura đã nghe thấy.Cô quay đầu lại mỉm cười trong hạnh phúc và đau khổ.Hạnh phúc vì bạn cô được hạnh phúc và đau khổ vì…Nụ cười chứa đầy nỗi đau…xót xa…tách…tách nó bắt đầu rơi…nó che đi nụ cười mang nỗi hạnh phúc…có lẽ…sẽ còn gặp lại nụ cười này..một lần cuối cùng…trứơc khi định mệnh đến…

*Kết thúc hồi tưởng*

-Đó là sự thật…sự thật muh cả anh và em phải chịu đựng…-Sakura nói

-Đúng…phải chấp nhận sự thật này dù nó rất đau

-Em bik.Và em cũng bik họ sẽ ko tha thứ cho bản thân mình vì làm tổn thương chúng ta đâu

-Uh.Ngày cuối cùng của vận mệnh..chuyện này sẽ kết thúc

-Ngày mai em và anh đến tìm họ nhé.

-Em…

-Anh bik rằng chúng ta sẽ ko còn tồn tại sau 20 ngày nữa.Thời hạn sắp đến.Chúng ta cùng chúc cho họ hạnh phúc…mà ko phải ray rứt

-Có lẽ anh nói đúng…sự thật tại sao lại khiến con người ta đau khổ thế



Yên lặng. ... một màu đen...bao trùm lấy hoàng cung...họ bik vận mệnh của công chúa và hoàng tử...sắp đến...

Tí tách...tí tách... Những hạt mưa nhẹ nhàng rơi...long lanh...mang theo một thứ gì đó...một thứ lại rơi...nhẹ nhàng...mêm dịu...trắng muốt...tuyết...tại sao...tuyết và mưa lại cùng rơi... đó có phải là điềm báo...

-Tuyết và mưa cùng rơi...-Một chàng trai với mái tóc màu trắng huyền đang đứng nhìn khung cảnh đang diễn ra

-Đến rồi...-Người đang ở nơi khác nhìn và mỉm cười... đau khổ

“Khi mưa và tuyết cùng rơi...

Là lúc ta mang điềm báo đến...

Công chúa và hoàng tử của vương quốc này...

Sắp đến thời hạn của vận mệnh rồi

Đó ko phải là lời nguyền...

Mà là số mệnh...

Khi hai người được sinh ra cùng giờ cùng năm

Hai ngươi ấy mang chung một số mệnh...

Và sức mạnh...

Vì thế họ ko thể sống quá thời khắc trăng tròn...”

Lời tiên tri của mưa và tuyết đem đến...chẳng lẽ đó là số phận của họ sao...tại sao lại là họ...tại sao họ phải tan biến...vì họ mang chung một số mệnh ah...
Về Đầu Trang Go down
http://diendanngoquyen.goodbb.net
thanhmeovn
o0o.:Hokage:.o0o
o0o.:Hokage:.o0o
thanhmeovn


Tổng số bài gửi : 111
Age : 30
Registration date : 10/07/2007

Character Sheet
Uzumaki Naruto Uzumaki Naruto:
Vòng quay định mệnh Left_bar_bleue500/500Vòng quay định mệnh Empty_bar_bleue  (500/500)
Uchiha Sasuke Uchiha Sasuke:
Vòng quay định mệnh Left_bar_bleue500/500Vòng quay định mệnh Empty_bar_bleue  (500/500)

Vòng quay định mệnh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Vòng quay định mệnh   Vòng quay định mệnh Icon_minitimeWed Aug 08, 2007 4:06 am

Chương 3:Buổi tiệc cuối cùng

Hai con người này...số mệnh sắp đến rồi...

-Sakura ,chúng ta đi chứ -Giọng Eriol vang lên

-Vâng...Em ra ngay

-Mau lên anh Touya và chị Kaho đang đợi chúng ta

-Vâng...Chúng ta đi-Sakura mở cửa phòng bước ra cùng Eriol đi đến chổ cung thái tử

-Chúng em đến rồi-Eriol cất tiếng thay cho lời chào

-Chào hai anh chị-Sakura mỉm cười chào họ dù trong nụ cười ấy vẫn ko tươi tắn như ngày xưa

Touya và Kaho quay qua mỉm cười chào lại...họ cười vì nhìn thấy Sakura và Eriol đã ko còn như ngày hôm qua nữa... họ cười...cười để xua đi nỗi đau...họ cười vì bik số phận sắp đến...số phận chỉ có chấp nhận...số phận ko thể nào thay đổi...

-Chúng ta dùng bữa sáng nào-Kaho lên tiếng

-Vâng-Sakura và Eriol đồng thanh

Mọi người cùng ngồi vào bàn ăn sang,vè ngoài dù có vui vẻ bao nhiêu vẫn ko thể xoá đi nỗi buồn chứa tận trong lòng...

Sau khi ăn xong,Sakura và Eriol đi dạo...Và họ đang chuẩn bị cho bữa tiệc cuối cùng ngày hôm nay...

*Hồi tưởng*

-Sakura ,Eriol tối mai chúng ta sẽ tổ chức buổi dạ hội-Quốc vương nói

-Dạ hội...?-Sakura ngạc nhiên lập lại

-Nhưng là ngày gì ah...?-Eriol hỏi

-Không ngày gì cả nhưng...-Quốc vương ngập ngừng

-Vậy tại sao lại tổ chức tiệc ah?-Sakura hỏi

-Vì đó là...-Hoàng hậu nhẹ nhàng cất tiếng nhưng vẫn ko thể nói ra

-Buổi tiệc cuối cùng của con-Ông Clow lên tiếng

-Ah... Đúng vậy-Sakura nói vẻ mặt cô thoáng buồn

-Vâng...-Eriol cũng thế nhưng anh bik đó là sự thật anh ko thể thay đổi số phận cho chính mình và cho cả Sakura

Quốc vương,hoàng hậu,ngài Clow,Touya và Kaho lặng lẽ ngắm nhìn hai đứa trẻ trong những ngày cuối cùng...cho đến khi số mệnh ấy đến...cướp đi hai con người hiền lành...nhưng thà là thế... để cho tâm hồn họ ko phải tổn thương thêm lần nào nữa...

*Kết thúc hồi tưởng*

-Tối nay chúng ta sẽ gặp lại họ-Eriol nói

-Vâng...Nhưng chúng ta cũng là nhân vật chính đấy-Sakura nói cố tìm lại con người ngày xưa của mình...vui vẻ hồn nhiên...ko chút buồn phiền...

-Uh...Chúng ta về chuẩn bị chứ?-Eriol đề nghị

-Vâng...Tối nay anh đến đón em nha. Vì hai chúng ta có chuyện cần giải quyết

-Được.Ai bảo là em gái anh-Eriol mỉm cười

-Anh này chọc em hoài.Từ ngày anh Touya lấy chị Kaho em tưởng đã ko còn ai chọc ghẹo nữa.Bây h lại tới anh.-Sakura làm bộ trách

-Thiệt là...về chuẩn bị nào

-Vâng



Tối hôm đó,hoàng cung tổ chức buổi dạ hội.Tiệc...thì phải vui nhưng...làm sao có thể vui được khi...số mệnh sắp đến...ai bik được đây là bữa tiệc cuối cùng.của hai con người ấy...ko khí trầm lặng bao trùm lâu đài...tuy vẻ ngoài có vẻ nhộn nhịp nhưng...bên trong là một nỗi đau...khi sắp mất đi.người thân yêu của mình...

Tiếng nhạc nhẹ nhàng vang...khúc nhạc nhẹ nhàng...buồn đau...xót xa... Đây là bữa tiệc trong hoàng cung...nên ko xa hoa...nhưng giữ đúng phong cách của bữa tiệc...tiễn biệt...

Cánh cửa bật mở.Hai người bước vào.Cô gái với đôi mắt màu xanh lục bích trong chiếc váy dạ hội màu... đen huyền ,mài tóc nâu nhẹ nhàng xoã nhẹ được cài cùng với vương miện...của một vị công chúa.Cô điểm thêm cho mình một sợi dây chuyền với mặt hình ngôi sao long lanh trong suốt.Chàng trai đi bên cô với đôi mắt màu xanh sâu thẳm.Mái tóc xanh được chải gọn gàng.Anh khoác thêm cho mình một bộ đồ dạ hội ko phải xanh mà là...màu đen.Anh cũng đeo một sợi dây với mặt hình mặt trời trong suốtTại sao lại là màu đen.vì họ cùng tính cách...và thứ này thể hiện cho tâm trạng của họ...họ đang chịu đựng nỗi bất hạnh...vì họ cùng số mệnh...và sợi dây họ đeo có ý nghĩa gì...hay đó chỉ là một thứ trang sức bình thường

Mọi người ngắm nhìn họ...với đôi mắt buồn thẳm... ở đâu đấy tại nơi này...có hai người ko biết được chuyện này...nhưng họ đang ray rứt bản thân...vì họ đã phạm một sai lầm ...mà đáng lẽ ko được phạm

Quốc vương ra hiệu cho bữa tiệc bắt đầu.Tất cả mọi người nhập tiệc riêng có hai người là ko khiêu vũ...Sakura và Eriol bước lên chỗ dành cho công chúa và hoàng tử.Họ vẫn thể hiện vui vẻ... để động viên cho chính mình và cho mọi người...

-Anh hai và chị Kaho ko nhảy àh?-Sakura hỏi

-Anh ko có tâm trạng-Touya trả lời

-Sao thế anh hai?-Tới lượt Eriol hỏi

-Uhm...-Anh ko trả lời được... đúng hơn là ko kiếm ra lý do để che lấp nỗi buồn...

-Không có gì đâu...hai em ko nhảy ah-Kaho cứu nguy

-Ah.Vâng ạ...-Sakura nói

-Tụi em muốn tìm hai người-Eriol típ

-Các con muốn tìm “họ” àh?-Hoàng hậu hỏi

-Vâng...

-Thê thì họ đang ở đó-Hoàng hậu nói tay người chỉ về hai người đang ngồi nơi gần cửa

-Sakura gật nhẹ đầu cảm ơn mẹ.Rồi cô cùng Eriol bước tới chổ có hai người đang ngồi.Một chàng trai với mái tóc màu nâu và đôi mắt màu hổ phách trong bộ đồ sang trọng.Cô bgái ngồi cạnh với mái tóc màu tím hoà cùng đôi mắt tím huyền ảo trong bộ váy cũng màu tím.

-Chào hai bạn-Tiếng nói vang lên sau lưng hai người ấy

Họ giật mình quay qua.Trước mặt họ là Sakura và Eriol đang mỉm cười ra vẻ rất tươi tắn nhưng ẩn sâu trong đó là nỗi buồn mà ko ai có thể thấy được ngoài họ.Sau những gì xảy ra với 4 người này họ gặp nhau mà có thể cười như vậy đã là một chuyện rất tốt còn mong gì hơn...

-Sak...Eriol...-Hai người đồng thanh

-Chào Syaoran ,Tomoyo –Eriol mỉm cười

-Hai cậu ko tham gia bữa tiệc àh?-Sakura hỏi

-Uhm...vâng-Tomoyo nói

-Hai cậu sao thế. Đừng làm ra vẻ sợ hãi ấy chứ.-Sakura nói

-Uhm.Hai anh em chúng tối và hai cậu đều là bạn muh

-Uhm...-Thử hỏi làm sao họ ko có cảm giác sợ.Khi đã vô tình làm tổn thương hai người bạn thân của mình.Vậy mà bây giờ khi gặp lại họ vẫn mỉm cười như thế.

-Ah`!Ở đây ồn quá.Chúng tar a ngoài kia trò chuyện nhé.-Sakura đề nghị

-Uh.Phải đấy.Các cậu ko ngại chứ-Eriol đồng tình

-Uhm.Chúng ta đi-Syaoran nói

Họ cùng nhau bước ra ngoài. Đi đền nơi yên tĩnh nhất hoàng cung.

-Cha`.Ở đây thoải mái thật-Sakura nói

-Đùng vậy. Đứng đây là anh nhớ lại những kỉ niệm xưa.-Eriol nói

-Hi`.Đúng vậy-Sakura nói

-Ah.Bọn tôi có chuyện muốn nói

-Các cậu cứ nói...-Syaoran bắt đầu lo sợ.Không phải chỉ cho chiíh mình mà cho cà Tomoyo nữa.Tomoyo cũng thế.Cô cảm thấy sợ,sợ hai người bạn này có thể làm bất cứ điều gì mà họ muốn. Đơn thuần vì họ là công chúa và thái tử của vương quốc này và vì họ là... Sakura và Eriol

-Chuyện chúng ta kết thúc nhé.Chúng ta sẽ vẫn mãi là bạn-Sakura nói

-Chúng tớ đã nghĩ thong suốt.Khi ở cạnh người mình yêu và người yêu mình thì mới hạnh phúc.-Eriol nói

-Cậu đã nói:Chỉ cần người mình yêu hạnh phúc thì mình cũng cảm thấy hạnh phúc, đúng ko Tomoyo ?-Sakura hỏi

-Uhm...-Tomoyo trả lời

-Vì thế chúng ta sẽ mãi là bạn tốt-Sakura nói

-Chúc cho hai cậu mãi hạnh phúc bên nhau-Eriol nói

Sakura mỉm cười-Kiếp này duyên chúng ta đã hết .Kiếp sau hẹn gặp lại hai cậu .Kiếp sau mong rằng chúng ta cũng sẽ mãi là bạn tốt của nhau

-Kiếp sau mong rằng tớ và cậu sẽ có duyên,Tomoyo –Eriol nói

-Hẹn gặp cậu ở kiếp sau Syaoran àh-Sakura cười

-Sakura... Eriol-Tomoyo và Syaoran gọi.Những giọt nước mắt bắt đầu rơi trên gương mặt dịu dàng của Tomoyo

-Cậu đừng khóc. Hôm nay gió mát thật-Sakura nói an ủi Tomoyo

Sakura cất tiếng hát

Tôi thật tham lam và làm theo ý mình

Cứ như vậy rồi đột nhiên một hôm

Khi trông thấy anh tôi đã quyết định rằng

Đối với tôi một giây cũng là quá dài

Cho nên lúc nào tôi cũng muốn ở bên anh

Không biết đến một lúc nào đó khi dừng lại

Tôi biết rằng tôi rất yêu anh

Nên ko thể kiềm chế được lòng mình

Phía sau những tiếng nói cười

Tôi có cảm giác rằng

Một ngày nào đó tôi sẽ phải xa anh

Dù chỉ trong giây lát

Tôi cũng muốn chỉ một mình chiếm trọn trái tim của anh

Cho dù ra sao đi nữa

Tôi vẫn mong đợi và luôn muốn ở bên cạnh anh

Tuy hai chúng ta bây giờ ko còn là trẻ thơ

Tôi rất sợ điều đó sẽ xảy ra

Nhưng tôi vẩn chấp nhận khi phát hiện rằng

Tôi vẫn luôn thix anh

Nhưng tôi biết rằng anh xem tôi

Mãi chỉ là một người bạn...

Vậy chúng ta vẫn mãi là bạn...

Nếu có kiếp sau mong rằng chúng ta sẽ mãi là bạn

.Nhưng anh sẽ là của tôi...


Khi bài hát vừa dứt,tiếng chuông hoàng cung điểm đúng 12h.Quốc vương,hoàng hậu,thái thượng hoàng Clow,Touya,Kaho,mẹ của Tomoyo,cha mẹ của Syaoran ,Yukito chạy ra tới chỗ họ.Một vầng sáng lóe lên bao trùm lấy Sakura và Eriol .

Hết phần 1
Về Đầu Trang Go down
http://diendanngoquyen.goodbb.net
thanhmeovn
o0o.:Hokage:.o0o
o0o.:Hokage:.o0o
thanhmeovn


Tổng số bài gửi : 111
Age : 30
Registration date : 10/07/2007

Character Sheet
Uzumaki Naruto Uzumaki Naruto:
Vòng quay định mệnh Left_bar_bleue500/500Vòng quay định mệnh Empty_bar_bleue  (500/500)
Uchiha Sasuke Uchiha Sasuke:
Vòng quay định mệnh Left_bar_bleue500/500Vòng quay định mệnh Empty_bar_bleue  (500/500)

Vòng quay định mệnh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Vòng quay định mệnh   Vòng quay định mệnh Icon_minitimeWed Aug 08, 2007 4:08 am

Phần 2:

Sakura,Eriol ...-Mọi người kêu lên,chỉ c1o Tomoyo và Syaoran ko hỉu chuyện gì nhưng họ vẫn lo lắng.

Nước mắt bắt đầu rơi trên gương mặt hoàng hậu, đau... đau lắm.Hai đứa con của bà sắp phải rời xa bà mãi.Ai cũng đang rất đau...

“Thời khắc vận mệnh đã đến...

Hôm nay là ngày trăng tròn...

Hai con người bất hạnh...

Mang chung một số mệnh... Đã đến lúc phải đi rồi”

Tiếng tiên tri vang lên.Vầng sang bao trùm lấy họ tan dần...nhưng mang theo cả thể xác và tâm hồn họ.họ đang tan theo ánh sang...

-Chuyện gì xảy ra vậy ạ?-Syaoran hét lên

-Sakura... Eriol –Tomoyo gọi theo trong nước mắt.Cô cũng như Syaoran ko được biết chuyện này.Nhưng sự thật đang diễn ra hai người bạn của cô đang dần tan biến

-Mọi người đến lúc chúng con phải đi rồi-Sakura nói ngẹn ngào

-Mọi ngươờ đừng đau buồn đây là số mệnh của chúng con-Eriol nói

-Anh hai chăm sóc ba mẹ và ông nhé-Sakura nhìn Touya nói

-Ba mẹ và ông giữ gìn sức khoẻ nhé-Sakura và Eriol đồng thanh

-Anh và chị Kaho hạnh phúc nhé.Cả anh Yukito và dì Sonomi,hai người nữa tể tướng Li-Sakura nói

-Tomoyo ,Syaoran hai cậu nhất định phải hạnh phúc-Eriol mỉm cười nhìn họ

-Chúng ta vẫn mãi là bạn tốt-Sakura mỉm cười nói

-Nếu có kiếp sau chúng ta sẽ hạnh phúc hơn-Sakura và Eriol mỉm cười...nụ cười dịu dàng...nhẹ nhàng...nhưng mang theo niềm hạnh phúc...chứ ko đau khổ...họ biết những người họ yêu sẽ sống rất hạnh phúc

Ánh sáng dần dần biến mất...mang theo cả thể xác lẫn tâm hôn họ...họ mỉm cười dịu dàng...số mệnh đã đến...hai con người chung số phận... sẽ chịu chung nỗi đau... cả thể xác lẫn tinh thần...nhưng cùng chung một niềm vui và hạnh phúc...nếu có kiếp sau nhất định họ sẽ rất hạnh phúc...tâm hồn họ bây giờ rất thùân khiết...họ đã ko còn đau khổ...traá tim ko còn rỉ máu nữa...nó vẫn đập...tiếng đập vang lên hạnh phúc...tách...tách...những giọt nước mắt bắt đầu rơi trên gương mặt nhỏ kia...nhưng đó là nước mắt của hạnh phúc...tâm hồn và thể xác thể được giải toả...cho dù có phải ra đi như thế này...họ cũng ko phải tiếc nuối gì cả... Ánh sang đã biến mất...mang theo hai người con của số mệnh...mãi mãi biến mất...trong nỗi đau của mọi người...nhưng đó là số mệnh...số phận mà ko ai có thể thay đổi được...



1 tháng sau,tại hoàng cung

-Không được...-Tiếng người phụ nữ hét lên trong giận dữ

-Đó là điều ko được...-Tiếng noó của vị tể tướng vang lên

-Các con biết làm như thế sẽ rất có lỗi với họ ko?

-Dù họ ko coò nhưng chuyện này ko đườc

-Nhưng chúng con thật sự...

-Ta nói ko được

-Quốc vương,hoàng hậu hai người nói gì đi ạ

-Nói gì bây giờ-Quốc vương mệt mỏi trả lời

-Mẹ,mẹ đưừg thế...

-Tomoyo con...

-Cha mẹ hãy đồng ý đi...

-Syaoran ta nói ko được

-Sakura ... Eriol -Dù đã một tháng trôi qua nhưng chuyện ấy như vừa xảy ra.Chưa ai có thể quên được

-Mẹ...mẹ đừng đau buồn-Tiêếg Touya cất lên

-Touya nói đúng đấy Nadeshiko.Em đau lòng thế thì các con sẽ đau lòng đấy

-Các con thấy đấy.Vậy mà các con bảo sẽ kết hôn àh?

-Mẹ nhưng...

Tiếng nói chưa dứt ...

-Người mình yêu được hạnh phúc thì mình sẽ hạnh phúc-Hai tiếng nói quen thuộc vang lên trong không trung

-Sakura ,Eriol ...-Môi người ngạc nhiên reo lên...mang theo hy vọng và niềm vui

Một vầng ánh sang hiên ra...”hai con người” từ từ hiện ra theo vầng ánh sang ấy...hai hình bong quen thuộc hiện ra...mỉm cười...

-Sakura ,Eriol -Mọi người reo lên

Phải đó chính là Sakura và Eriol ,hình dáng,giọng nói chẳng khác gì nhưng sau lưng họ có thêm một thứ... đó là hai đôi cánh trắng muốt...long lanh...Hoàng hậu bước tới ôm lấy hai đứa con mình nhưng...

-Các con,cơ thể...

-Vì chúng con ko còn là người nữa rồi-Sakura mỉm cười giải thích

-Mẹ à chúng con về thăm mẹ trước khi...-Eriol ngập ngừng

-Mẹ à...mẹ đừng đau lòng nữa như thế chúng con mới có thể thanh thản ra đi-Sakura nói

-Dì ơi...dì nên tác hợp cho họ...-Eriol nhẹ nhàng cất tiếng nhìn dì Sonomi

-Phải đấy dì...cả tể tướng nữa...-Sakura đồng tình

-Nhưng...-hai người họ lên tiếng

-Đừng nhưng nhị gì nữa...

-Hãy để họ hạnh phúc

Sakura và Eriol nhẹ nhàng bay tới chỗ Tomoyo và Syaoran đang đứng.

-Các cậu phải hạnh phúc nhé. Đây là quà của tớ-Sakura nói

-Syaoran cậu phải chăm sóc cho Tomoyo đấy.-Eriol nói

Tay họ đưa ra hai miếng ngọc bội hình hoa anh đào...trong suốt giống hệt nhau...

-Đây là...

-Hãy giữ lấy nó sẽ mang đến hạnh phúc cho hai bạn

-Ah...-Eriol và Sakura kêu lên

Họ đưa sợi dây chuyền ấy lên...sợi dây trong đêm dạ hội...bên trong đó là một bong hoa anh đào nhưng cánh cuối cùng sắp rơi...

-Đấy là...-Touya cất tiếng

-Là sợi dây chứa đựng số phận của chúng em-Sakura giaả thích

-Khi cánh hoa cuối cùng rụng xuống chúng em sẽ biếm mất...mãi mãi-Eriol nói

Cả hai mỉm cười...cánh hoa cuối cùng đã rơi...vầng ánh sang loé lên...vầng ánh sang định mệnh mang theo hai thiên thần dần dần tan biến...
Về Đầu Trang Go down
http://diendanngoquyen.goodbb.net
thanhmeovn
o0o.:Hokage:.o0o
o0o.:Hokage:.o0o
thanhmeovn


Tổng số bài gửi : 111
Age : 30
Registration date : 10/07/2007

Character Sheet
Uzumaki Naruto Uzumaki Naruto:
Vòng quay định mệnh Left_bar_bleue500/500Vòng quay định mệnh Empty_bar_bleue  (500/500)
Uchiha Sasuke Uchiha Sasuke:
Vòng quay định mệnh Left_bar_bleue500/500Vòng quay định mệnh Empty_bar_bleue  (500/500)

Vòng quay định mệnh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Vòng quay định mệnh   Vòng quay định mệnh Icon_minitimeWed Aug 08, 2007 4:08 am

Chương 4:Vòng luân hồi

Một tình yêu vĩnh cửu...một tình yêu mãi bất diệt...chấp nhận hy sinh để người mình yêu được hạnh phúc...số phận trêu đùa họ...hai con người của số phận... đã tan biến vĩnh viễn...mang theo nỗi đau của trần thế...hạnh phúc của con người...Vòng luân hồi đã bắt đầu quay...vòng quay của thời gian...vòng quay của số phận... đã khởi động...100 năm kiếp người...nhẹ nhàng thánh thoát trôi...số phận vẫn mãi là số phận...khi vòng quay bắt đầu nó đã định sẵn số phận õôi con người...số phận mà có thể thay đổi và số phận chỉ biết chấp nhận...số phận ấy đã lấy đi hai con người định mệnh...nay vòng quay ấy lại bắt đầu...100 kiếp người đã định sẵn...mọi thứ mọi vật và mọi người đều ko thoát khỏi vòng luân hồi...họ đã được tái sinh ở kiếp này

-Sakura ơi-Giọng một chàng trai cất lên

-Tớ tới ngay

-Đi nào Eriol và Tomoyo đang đợi chúng ta-Chàng trai với đôi mắt màu hổ phách nói

-Uhm-Cô gái với đôi mắt màu xanh lục bích nhẹ nhàng mở cửa bước ra rồi họ cùng nắm tay nhau

-Sakura Syaoran -Một cô gái với mái tóc tím hiếm có cùng nắm tay chàng trai đứng cạnh với gương mặt hiền từ và đôi mắt màu xanh biển sâu sắc mỉm cười

-Tomoyo Eriol –Sakura cất tiếng

-Chúng ta đi nào Mau lên kẻo trễ học

-Uhm-Cả bốn người cùng nắm tay nhau bước đi trong con đường đầy cánh hoa anh đào với nụ cười hạnh phúc ...

Vòng quay vẫn típ tục...họ thuộc về nhau...cho dù muôn kiếp họ vẫn thuộc về nhau...vòng luân hồi đã tái sinh tất cả con người chung một nơi... là vì đó là số mệnh...100 kiếp người này...họ sẽ mãi hạnh phúc ở cạnh người họ yêu thương...tất cả là số mệnh...tất cả đều ko thoát khỏi vòng quay của định mệnh...vòng quay chứa đựng hạnh phúc cô đơn nhưng trong sang.. khi họ thuộc về nhau ...ko có gì có thể chia cắt...vòng luân hồi đã định sẵn...và vòng quay của định mệnh...tương lai hạnh phúc ... một cuộc sống mới... một số phận mới...tất cả chỉ mới bắt đầu...

The end
Về Đầu Trang Go down
http://diendanngoquyen.goodbb.net
Sponsored content





Vòng quay định mệnh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Vòng quay định mệnh   Vòng quay định mệnh Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Vòng quay định mệnh
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Otaku4ever :: Tương lai bay cao :: Fanfiction-
Chuyển đến